Sự mở đầu Bond (ban nhạc)

Họ là những cô gái từ 24 - 28 tuổi đầy tài năng, sáng tạo và nổi tiếng. Niềm yêu âm nhạc đã dẫn họ đến với nhau. Bond là nhóm nhạc tập hợp 4 cô gái xinh đẹp, 2 đến từ Australia, 2 là dân Anh chính hiệu. Haylie Ecker (chơi violin) đến từ Perth, Australia. Cô đặc biệt yêu thích âm nhạc của Frank Sinatra, BB King, Björk, U2, Sting, Red Hot Chili Peppers… Khác với 2 người bạn cùng nhóm, Gay-Yee đến từ Yorkshire, Anh và đã từng được đào tạo bài bản về âm nhạc ở trường Âm nhạc Trinity ở London. Cô cũng đã từng chơi nhạc cho: Primal Scream, Spice Girls, Talvin Singh, Embrace, Sting, Bryan Adams và Barry Manilow. Còn Eos (violin 2) đến từ Cardiff (xứ Wales) tốt nghiệp Trường Âm nhạc Hoàng gia tại London và từng nhận được nhiều giải thưởng khi còn đi học.

Tania Davis (chơi viola) đến từ Sydney (Australia). Giống như Haylie Ecker, cô cũng đã từngđược đào tạo chính thống về âm nhạc tại Nhạc viện Sydney cũng như Trường Âm nhạc và Kịch nghệ Guildhall... Tania Davis tôn sùng rất nhiều nhạc sĩ trong đó có Schubert, Mozart, Bach. Sau khi hoàn thành khoá học về nhạc cổ điển tại Sydney, Tania Davis nhận được học bổng toàn phần chương trình Cao học chuyên ngành Nhạc cổ điển ở London. Tại đây, cô gặp hai người bạn của Haylie, Gay-Yee và Eos. Tania Davis hy vọng có thể mang được những gì họ đã học vào âm nhạc của Bond nhưng mới mẻ và khác biệt hơn. Đây cũng là nguyên nhân khiến nhóm thay đổi nhà sản xuất liên tục.

Sự đột phá

Album đầu tay của Bond được mang tên là Born phát hành vào năm 2001 album đã giành được hàng loạt các thành công thương mại đáng nể. Album đã giành đĩa vàng ở 14 nước khác nhau trong đó có bảng xếp hạng quan trọng như Anh,ÚcNhật Bản. Trong album có bản nhạc "Victory" đã mau chóng được các khán giả Châu ÂuChâu Á yêu thích, bản nhạc còn 4 lần nhận giải đĩa vàng của thế giới và giành được đĩa vàng ở 7 nước khác nhau ngoài ra "Victory" còn được các nhà phê bình đánh giá rất xuất sắc. Vào năm 2001 Bond đã đứng nhất bảng xếp hạng châu Á và đứng thứ 7 ở bảng xếp hạng châu Âu.Tuy thế một vài nhà phê bình cho rằng nhạc của Bond là nhạc thị trường nên họ đã đánh mất đi phép màu của mình.